Tác giả: Tịnh Kỳ - Beta: Wonnie
Xe của Vương Nhất Bác chạy hết công suất có thể, rất nhanh đã về đến dinh thự của Vương Gia. Trên đường về Vương Nhất Bác đã cẩn thận gọi cho Quách Thừa, nhờ cậu ta chuyển hướng camera cổng chính và điều động đám vệ sĩ rời khỏi khu nhà của Vương Nhất Bác, cậu không muốn bất cứ ai nhìn thấy bộ dám hiện tại của hai người.
RẦM
Cửa phòng vừa đóng lại, hai người liền điên cuồng hôn môi. Cả hai rất ăn ý mà bỏ qua sự nhẹ nhàng ban đầu, trực tiếp hôn sâu, càng hôn càng dồn dập, tiếng mút lưỡi thoáng chốc vang lên khắp phòng. Vương Nhất Bác như phát điên mà một tay ôm siết lấy cơ thể anh, một tay cố định cằm anh, ấn cho nụ hôn thêm sâu hơn, càng không để cho anh thoát khỏi nụ hôn của mình.
Cánh tay vốn đang ôm siết lấy cơ thể anh lại di chuyển xuống phía dưới, xoa một đường từ eo xuống đùi, Tiêu Chiến nhanh chóng hiểu ý, chủ động nhấc hai chân lên quấn ngang eo cậu. Vương Nhất Bác lại phối hợp bế xốc anh lên, hai tay cũng thuận thế dời xuống xoa nắn cặp mông no tròn của anh, môi lưỡi hai người vẫn quấn quýt đi về phía giường lớn.
Vương Nhất Bác trầm mê, Tiêu Chiến lại càng trầm mê hơn, anh thỏa mãn trước từng cái hôn của cậu. Biết rằng nó là sai trái, là việc mà họ tuyệt đối không thể làm, nhưng con tim và cơ thể thì lại thành thật hơn lý trí rất nhiều. Dù cho trước đó không bị chuốc thuốc đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không dừng lại chuyện này với Vương Nhất Bác. Anh yêu người này, thật lòng yêu người này.
"Ưm~~~" - Cả hai cùng ngã xuống giường, Vương Nhất Bác lại dời nụ hôn xuống cổ, làm anh không kìm nổi mà rên nhẹ một tiếng. Vương Nhất Bác nghe âm thanh này như đang cổ vũ, cậu càng ra sức mút một cái, trên cổ anh rất nhanh lại hiện thêm một mảng đỏ. - "Hah...Vương... Nhất Bác...ưm~~~"
Tiêu Chiến gọi tên cậu làm Vương Nhất Bác càng thêm kích thích, ra sức cày cấy chăm chỉ trên người anh, nhất là vùng cổ và hõm vai. Thỉnh thoảng cậu lại ngẩng đầu, vội vã áp sát môi mình vào môi anh, gặm nhấm, mút mát. Tiêu Chiến cũng cực kì phối hợp, còn chủ động hé mở khoang miệng để cậu tùy ý trong miệng mình, cùng cậu quấn quýt môi lưỡi.
Hai tay Vương Nhất Bác không hề yên phận mà đã bắt đầu lần mò khắp nơi. Sau một hồi mò mẫm trên người anh, cậu đã cởi tung được hàng cúc áo. Tiêu Chiến nằm dưới thân cậu liên tục thở dốc, đôi môi vì hôn quá nhiều đã hơi sưng lên, ánh mắt còn hơi ngập nước mà bày ra bộ dáng cầu xin cậu đến chà đạp anh.
Hình ảnh quá sức kích thích, Vương Nhất Bác một lần nữa phát điên mà lao vào mút mát môi anh. Như được thỏa mãn mong muốn, Tiêu Chiến chủ động cắn môi cậu một cái làm Vương Nhất Bác cảm giác như bản thân bị điện giật nhưng lại kích thích vô cùng. Một tay cậu không biết từ lúc nào đã lần mò xuống bên dưới anh, kích thích xoa nắn bên ngoài rồi gấp gáp tháo thắt lưng cùng khóa kéo.
"Aaaahhhh..." - Bên dưới bất ngờ bị tấn công làm anh không kịp phòng bị mà rên dài một tiếng thỏa mãn.
Quần rất nhanh bị kéo xuống, để lộ bên trong là chiếc boxer màu đen đang che giấu bộ phận đã cương cứng từ lâu của anh. Vương Nhất Bác lần nữa cúi xuống cùng anh đắm chìm trong nụ hôn sâu, một tay lại bí mật thò vào bên trong boxer, nắm lấy vật đó, nhẹ nhàng ma sát.
Dù lần trước đã cùng cậu thân mật nhưng bọn họ vẫn chưa đi xa đến vậy. Chính vì vậy đây là lần đầu tiên bộ phận nhạy cảm của bản thân bị người khác ma sát, làm anh càng ngày càng hưng phấn hơn, đôi khi lại cắn môi kiềm chế sự sung sướng. Sự bức rức bên trong cơ thể do thuốc cũng được giải tỏa phần nào.
Cậu nhắm hờ mắt đầy ma mị, quan sát biểu tình của Tiêu Chiến lúc này. Biểu tình câu dẫn này của anh, chỉ có cậu được phép thấy. Mà anh cũng chỉ được phép bày ra biểu tình này trước mặt cậu.
"Đừng kìm chế, tôi muốn nghe." - Vương Nhất Bác cúi xuống mút nhẹ vào nốt ruồi dưới môi của anh, giọng nói vốn dĩ đã trầm nay vì tình dục lại có chút khàn, phải nói là cực kì quyến rũ.
Tiêu Chiến nghe cậu nói vậy, không hiểu anh lấy gan ở đâu mà hai tay hấp tấp cởi từng nút áo của cậu, lúc chuyển đến cởi thắt lưng thậm chí còn run run. Lúc anh chạm vào vật cũng đã cương cứng của cậu, Vương Nhất Bác nhịn không nổi mà vụt ra một tiếng rên trầm thấp đầy thỏa mãn.
Như được tiếp thêm can đảm, anh chủ động dùng sức, một lần nữa vật ngược người phía trên mình xuống giường, leo lên người cậu ngồi, cậu lại được dịp quan sát biểu tình câu dẫn chết người của anh. Tiêu Chiến lúc này quần áo mặc dù vẫn còn trên người nhưng đều bị cởi ra hơn phân nửa, chiếc áo sơ mi đã bị phanh hết cúc, lại còn tuột một bên vai, để lộ toàn bộ khuôn ngực trần giờ đây toàn dấu vết của những nụ hôn điên cuồng.
Bên dưới, khóa quần cùng thắt lưng cũng đã bị mở toang, để lộ boxer bên trong. Quần áo trên người Vương Nhất Bác cũng không khác anh là bao. Anh ở bên trên ngắm nhìn người con trai ở dưới thân mình rồi mỉm cười đầy ma mị, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ bên ngoài chiếc boxer đen, tay khẽ kéo, chính thức giải thoát cho con quái vật khổng lồ của cậu.
"Lớn quá rồi..." - Tiêu Chiến nghĩ thầm, thật sự bị dọa đến phát sợ. Thứ đó của Vương Nhất Bác kích thước quá khủng bố, lại còn cương cứng đến đỏ tím, đầu khấc to lớn rõ ràng. Anh thậm chí còn thấy từng đường gân uốn lượn dưới lớp da mỏng.
Tiêu Chiến hít sâu một hơi, chậm rãi mở khớp hàm. Lúc khoang miệng nóng bỏng của anh tiếp xúc với thứ đó, Vương Nhất Bác như bị kích thích mà rên siết.
"Graa..Hừ.." - Cảm giác sướng đến chết đi được.
Phải mất một lúc cậu mới lấy lại một chút bình tĩnh, nhắm mắt tận hưởng sự phục vụ của anh. Thỉnh thoảng lại ngẩng đầu, nhìn Tiêu Chiến đang ma mị giữa hai chân mình. Anh vậy mà lại nổi hứng như có như không trêu đùa cậu, dùng đầu lưỡi nịnh nọt tính khí to lớn. Sự trêu đùa này làm cậu phát điên, dây thần kinh rung lên dữ dội, cơ thể cũng căng cứng lạ kỳ.
Cả căn phòng hiện giờ chỉ toàn tiếng thở dốc của Vương Nhất Bác cùng âm thanh ướt át bên dưới. Cậu cũng là lần đầu trải qua mùi vị của tình dục, có chút lúng túng lại cũng có chút kích động, nhất thời mạnh bạo, tay luồn vào tóc anh, ấn toàn bộ thứ đó vào.
" Hừ...." - Vương Nhất Bác một lần nữa cảm nhận sự ấm nóng, ướt át khi được khoang miệng của anh bao bọc, vô cùng kích động mà gầm nhẹ.
"Ưm..."
Tiêu Chiến bị cậu ấn như vậy, thật sự sắp nghẹn chết rồi nhưng đột nhiên anh nhận ra, mỗi lần mình mút quy đầu, cơ thể Vương Nhất Bác sẽ đáp trả kịch liệt nhất. Như muốn khẳng định lại một lần nữa suy đoán của mình, anh khẽ hóp má, dùng sức mà siết chặt thứ đó khoang miệng, mút lấy đến không còn chút không khí.
"Đúng rồi...thật sướng...ah~" - Quả thật Vương Nhất Bác phản ứng rất kịch liệt, không kiềm chế mà nói ra mấy lời kiếm nhã.
"Ha~~~" - Dưới sự phục vụ quá mức tận tình của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác thở gấp, rên lên một tiếng cực kỳ nam tính rồi bắn toàn bộ vào trong miệng anh.
Tiêu Chiến nhất thời không phòng bị, một lượng tinh dịch nóng đặc mạnh mẽ bắn vào khoang miệng làm anh đếm đủ mùi vị tanh nồng nam tính của tinh dịch. Mùi vị thật không tồi.
Vương Nhất Bác vẫn đê mê trong khoái cảm được phóng thích, thở gấp mấy hồi rồi mới dần hồi tỉnh, nhận ra bản đã bắn đầy trong miệng anh, cố điều chỉnh lại giọng nói đã vô cùng trầm khàn vì tình dục của mình: "Nhổ ra đi."
"Nhưng... anh lỡ nuốt rồi~" - Anh ngẩng đầu nhìn cậu, bày ra biểu tình không biết phải làm sao khi lỡ nuốt thứ đó.
Vương Nhất Bác hoàn toàn mê mẩn, nâng cằm anh rồi cuốn cả hai vào một nụ hôn khác. Cậu phát hiện mọi thứ trong miệng Tiêu Chiến đều trở nên ngọt ngào khó tả, dù là rượu hay chính mùi vị của bản thân, tất cả qua khoang miệng anh đều trở nên ngon ngọt. Vừa hôn, tay Vương Nhất Bác vừa gấp gáp cởi áo lẫn quần và boxer của chính mình, rồi lại đè anh một lần nữa nằm xuống giường.
Tiêu Chiến đón một trận mưa hôn từ Vương Nhất Bác, cảm nhận từng cái đụng chạm của cậu. Ánh mắt nhìn cậu có chút bối rối, không biết phải nói làm sao. Cậu thoải mái rồi, nhưng kẻ bị chuốc thuốc như anh thì chưa a~
Vương Nhất Bác làm sao không hiểu ý anh, nhưng cậu vẫn muốn tiếp tục khám phá cơ thể này. Sau một hồi hôn sâu, Vương Nhất Bác lại chăm chỉ cày cấy trên người anh, nhưng lần này lại hôn thẳng một đường đến chiếc eo thon, lướt qua bốn vết sẹo dài.
Vương Nhất Bác đột nhiên khựng lại, sau đó lại như rất thành kính mà hôn lên từng vết sẹo. Nếu như ba năm trước, chính những vết sẹo này đã đánh thức cậu khỏi cơn mê, thì hiện tại, hơn ai hết chính bản thân cậu hiểu rõ, từ lâu mỗi một vết tích trên cơ thể anh, đều liên quan đến cậu, đều là vì cậu.
Chiếc lưỡi ướt át của cậu rê một vòng quanh rốn anh, bàn tay sau đó dứt khoác kéo hẳn quần ngoài cùng chiếc boxer trên người anh, để lộ ra "tiểu Tiêu Chiến". "Tiểu Tiêu Chiến'' không thể gọi là quá khủng, nhưng so với đại đa số nam nhân thì có thể là nhìn được, chứ không đến mức khủng bố như Vương Nhất Bác. Thứ đó của anh mạnh mẽ ngẩng cao đầu, bên trên còn rỉ nước, đủ để tố cáo chủ nhân nó đang có bao nhiêu khát dục.
Nơi riêng tư đột nhiên bại lộ, Tiêu Chiến theo bản năng muốn khép chân che giấu lại bị Vương Nhất Bác nhanh tay hơn tóm lại, cậu nâng cao chân anh, gác lên vai mình, lại một đường hôn từ mu bàn chân trải dài đến tận đùi trong. Tiêu Chiến choáng váng sụp đổ, bày ra bộ dáng hoàn toàn khuất phục, mặc cậu chà đạp. Bởi lẽ bộ dạng Vương Nhất Bác hiện tại có bao nhiêu ôn nhu, mỗi sự đụng chạm đều dịu dàng đến mức sợ anh tan vỡ.
"Ahhh~~Nhất Bác...Vương Nhất Bác... uhm~~~nhanh lên...Anh chịu không nổi nữa"
Tiếng rên mời gọi của Tiêu Chiến một lần nữa đánh thức con quái thú của Vương Nhất Bác trỗi dậy một cách mạnh mẽ sau đợt phóng thích. Vương Nhất Bác chồm lên, chặn miệng anh bằng một nụ hôn sâu. Nếu anh cứ câu dẫn như vậy, chỉ e là cậu sẽ không màng tất cả mà xông vào công thành đoạt đất.
Sau một hồi hôn sâu, Vương Nhất Bác vậy mà lại chủ động rời khỏi môi anh, vươn ngón tay thon dài đến bên miệng, Tiêu Chiến lại vô cùng ngoan ngoãn ngậm lấy, dùng nước bọt bôi trơn các ngón tay. Hình ảnh Tiêu Chiến say mê ngậm mút các ngón tay của cậu quá mức câu dẫn nhưng lại không có gì để Vương Nhất Bác giải tỏa, bất chợt hai hạt đậu trước ngực anh lọt vào tầm mắt cậu. Không nghĩ quá nhiều, Vương Nhất Bác một tay vẫn để anh ngậm mút, một tay lại chuyển xuống mân mê hạt đậu nhỏ, bên còn lại thì được ưu ái hơn, được cậu trực tiếp ngậm vào trong miệng, thấm đẫm nó bằng nước bọt của mình.
Sự kích thích đột ngột càng làm ngọn lửa dục trong người Tiêu Chiến bùng cháy dữ dội hơn nữa. Anh muốn nhanh chóng dập tắt nó nhưng sự bá đạo của Vương Nhất Bác không cho phép anh tự làm điều đó nên chỉ có thể nằm dưới thân cậu thở dốc, thỉnh thoảng tay lại siết chặt ga giường đón nhận sự kích thích và lửa tình từ Vương Nhất Bác.
Bất ngờ, Vương Nhất Bác dùng 1 ngón tay ấn vào hoa cúc, sự xâm phạm của vật thể lạ một cách đột ngột làm Tiêu Chiến giật nảy lên bất ngờ, hai tay bất giác siết chặt ga giường, hai hàng lông mày nhíu chặt lại đau đớn.
"Ahhh... đau, đau quá... em làm gì ?"
"Ngoan một chút, không như vậy sẽ không thể vào được" - Vương Nhất Bác lại vô cùng kiên nhẫn, ấn thêm một ngón rồi hai ngón vào sâu bên trong, khẽ xoáy một vòng.
"Dừng, dừng lại... A... Khó chịu quá... Đừng" - Tiêu Chiến ngơ ngác trước lời nói của Vương Nhất Bác. Anh là nam nhân mà, làm sao có thể vào, vào cái gì?
"Đừng..bẩn... Nhất Bác à...ưm.. dừng lại, anh muốn.. anh muốn thúc"
"Thúc?"
Vương Nhất Bác bất ngờ rút hai ngón tay ra khỏi Tiêu Chiến, cầm lấy dương vật đã sớm cương cứng trở lại của bản thân, đứng trước cửa huyệt, eo dùng sức một cái, đẩy vào thứ to lớn kia vào bên trong anh.
"AAA.... aaaaa" - Cảm giác thốn đến cùng cực, Tiêu Chiến vốn là sát thủ, từ nhỏ đã quen với những cơn đau của cơ thể nhưng cơn đau này lại như xé rách cơ thể anh làm đôi, buộc anh phải đau đớn kêu lên.
Lực eo của Vương Nhất Bác nhìn sơ qua thì có vẻ rất bình thường, nhưng chỉ có người trực tiếp đón nhận như anh mới hiểu rõ một cú thúc vào của Vương Nhất Bác có bao nhiêu lực. Tiêu Chiến nắm chặt ga giường, môi khẽ bặm lại. Anh vừa đau vừa sợ, nếu không nắm chặt ga giường, chỉ sợ anh không chịu nổi từng cú thúc vào của cậu. Con mẹ nó, đây thật sự là lực eo của thanh niên 18 tuổi sao???
Cửa huyệt vốn đã rất nhỏ, lại có cơ chế tự bài xích, nay thêm vì Tiêu Chiến quá đau mà siết chặt cơ dưới, ép thứ đó của Vương Nhất Bác phải thấy khó mà rút lui.
"Ngoan... thả lỏng một chút. Ah~ Anh siết đến tôi cũng thấy đau." - Vương Nhất Bác vốn là một người cực kì thiếu kiên nhẫn, vậy mà hiện tại lại đau lòng liếm lệ hàng trên mắt anh, dịu giọng an ủi. - "Không phải muốn thúc sao? Cố gắng một chút, tôi vào hết liền thúc no anh."
Gì vậy, Tiêu Chiến nói "thúc" ở đây là bản thân anh muốn được thúc, muốn được giải phóng chứ không phải kêu Vương Nhất Bác thúc anh. Tiêu Chiến nằm mơ cũng không ngờ hai người có thể đi đến bước cuối cùng này, mà bản thân anh lại là kẻ bị đè. Nhưng đến mức này, còn có thể dừng sao? Không nói đến sự hành hạ của thuốc kích dục chưa giải tỏa trong người anh, chỉ riêng Vương Nhất Bác trước mặt anh, phơi bày sự dịu dàng hiếm có và nỉ non bên tai anh rằng cậu muốn, chỉ cần như vậy thôi, Tiêu Chiến bằng lòng đánh đổi tất cả.
Tiêu Chiến cố gắng thả lỏng, anh chuyển ánh nhìn vào thẳng trong mắt Vương Nhất Bác đang ở phía trên mình, cất giọng nói có chút khàn đi vì dục vọng: "Hôn anh, được không?"
Vương Nhất Bác nghe anh nói xong lại không hề có phản ứng gì, mà chỉ chăm chú nhìn anh. Tiêu Chiến thấy cậu không có phản ứng thì lại nghĩ rằng cậu không muốn hôn anh hay thậm chí cảm thấy anh quá mức ...dâm đãng, nên sinh ra cảm giác ghét bỏ, dừng lại loại sự tình nóng bỏng này, sau đó liền không từ mà biệt. Nghĩ như vậy, cảm giác tủi thân mỗi khi chứng kiến sự thân mật của cậu và Hàn Tư Niệm lại ùn ùn kéo đến trong nội tâm. Tiêu Chiến a Tiêu Chiến, mày không nên quá phận như vậy!
"Ưm...a.." - Tiêu Chiến ngửa cổ, hai mắt mở to, sau đó lại có chút tan rã. Hai tay liên tục vò nát, siết chặt ga giường đến nhàu nát.
Vương Nhất Bác sau khi nghe anh yêu cầu, sau đó lại phát hiện biểu cảm thất vọng trên mặt anh, cậu cười nhẹ, không nói nửa câu, bất ngờ ép sát môi mình vào môi anh, đồng thời bên dưới cũng dùng lực, đẩy mạnh một cái, cả tính khí cương lớn ngay lập tức vào hết bên trong tiểu huyệt nhỏ bé.
"Ư...đau..." - Tiêu Chiến rên đứt quãng giữa nụ hôn, dù đã trước đó đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cảm giác bị thứ to lớn đó chọc thủng đột ngột khiến anh không cách nào kiềm chế cơn đau, vô thức cắn lấy môi cậu giữa nụ hôn.
Vương Nhất Bác cả trên dưới đều bị anh "cắn" đến khó chịu, nhưng cậu không để anh có cơ hội né tránh, dứt khoát khẽ nâng mông anh lên, eo lại dùng sức ấn mạnh một lần nữa. Lần này thành công ép tiểu huyệt còn chưa kịp thích ứng hoàn toàn với độ lớn khủng khiếp tiếp nhận một đợt ma sát nóng bỏng. Sự nóng bỏng và chật chội bên trong anh làm Vương Nhất Bác sướng đến đầu óc đều tê rần, hoàn toàn chìm vào bể dục.
"Bên trong anh...hưm... siết thật chặt, không ... không còn kẽ hở nào cả... ahhh~ " - Vương Nhất Bác nhếch mép nở nụ cười vô sỉ, hông cùng eo liên tục dùng lực, ra sức thúc vào bên trong anh, không một chút ngừng nghỉ.
Tiêu Chiến xấu hổ đến không biết giấu mặt đi đâu, nơi đó của anh và cậu đang dính chặt lấy nhau, chạm sâu đến tận cùng không chỉ là cơ thể mà còn như cả tâm hồn đối phương.
Chờ đến khi tiểu huyệt dần quen với dị vật bên trong cơ thể, cảm giác đau đớn đi qua, cơ thể Tiêu Chiến lạị bùng lên ngọn lửa dục nóng bỏng. Hông anh khẽ nâng lên, bắt đầu phối hợp cùng cậu.
Vương Nhất Bác như hiểu ý, thân dưới bắt đầu luận động nhanh hơn, mạnh hơn. Tính khí cứ liên tục rút ra hơn nửa rồi lại đâm vào tận gốc. Cả hai hoàn toàn bị khoái cảm nhấn chìm. Dù đều là lần đầu, bản thân mỗi người hoàn toàn không chút kinh nghiệm, bọn họ cứ theo bản năng mà hung hăng tiến lùi. Tiểu huyệt Tiêu Chiến lại như cực phẩm, mỗi lần Vương Nhất Bác tiến vào đều được thắt chặt lấy, ôm sát tính khí không kẽ hở làm cậu thở dốc không ngừng, sung sướng đến phát điên.
"Aaa... sướng quá.. Nhất Bác! Nhanh... ưm.. dùng sức"
Tâm trí anh toàn bộ đã bị dục vọng nhấn chìm đến nổi không thể suy nghĩ được bất cứ thứ gì, cả cơ thể chỉ còn hưng phấn điên cuồng. Không chỉ là thỏa mãn thể xác, mà còn là sự đồng điệu về tâm hồn. Đây chính là tinh hoa của việc làm tình sao? Dùng bản năng nguyên thủy nhất, dùng cả cơ thể lẫn tâm hồn cảm nhận đối phương, lại cùng nhau triệt để thỏa mãn.
Trong mắt Tiêu Chiến chỉ còn thân ảnh Vương Nhất Bác, trong tâm trí cậu cũng chỉ còn hoan hỉ nhìn Tiêu Chiến bị mình dẫn dắt đến trầm luân, trong căn phòng chỉ còn ái tình tự do phóng thích, hoàn toàn không có chỗ cho bất kì ai. Chỉ còn đối phương, chỉ có cơ thể hòa hợp đến kì lạ, hai trái tim đồng điệu trong lồng ngực.
"Yêu em... Vương Nhất Bác... Ưhhh...Anh....yêu em, thật sự... yêu em"
Từng chữ thoát ra khỏi miệng anh lúc này đều vô cùng khó khắn nhưng nó cũng chính là liều xuân dược cực mạnh, chính thức châm ngòi nổ cho Vương Nhất Bác. Cậu dùng một tay giữ chặt eo anh, cố định dưới thân mình mà đưa đẩy, tay còn lại lần mò đến bàn tay đang túm chặt ga giường của Tiêu Chiến, đan mười ngón vào nhau, siết chặt đến phi thường. Bên dưới càng mạnh mẽ hơn nữa, từng cú thúc như đều muốn đẩy văng Tiêu Chiến về phía trước
"Ahhhhhhhhhhhh"
"Ưhmmmmmmm"
Vương Nhất Bác thúc một cú cuối cùng, trực tiếp khiến Tiêu Chiến đặt đến đỉnh điểm, phóng thích tất cả tinh hoa lên bụng cậu. Từ mạch máu nhỏ nhất cho đến từng tế bào đều cảm nhận được sự ấm nóng của tinh hoa mà Vương Nhất Bác cũng vừa phóng vào bên trong anh. Khoái cảm quá mức mãnh liệt làm anh không nhịn được mà cơ thể khẽ run, đầu ngón chân cũng co quắp lại.
Vương Nhất Bác nằm đè lên người anh thở dốc, cả người đều đổ đầy mô hôi, sự thỏa mãn trong cơ thể không ngừng lan tỏa. Còn Tiêu Chiến sau khi phóng thích cả người không còn sức lực, đến sức để nâng một ngón tay cũng không nổi.
Sau một hồi nghỉ ngơi, Vương Nhất Bác lại lật úp Tiêu Chiến lại, để anh vô lực quỳ giữ đống mền gối, còn bản thân lại nằm đè phía trên, rút tính khí chỉ vừa mềm xuống vài phút trước ra khỏi tiểu huyệt. Tính khí vừa được rút ra, tinh dịch trước đó được giải thoát, ào ạt đổ ra như lũ. Bị hình ảnh quá mức nóng bỏng khiêu khích, "tiểu Vương Nhất Bác" lần nữa cương cứng, mà Vương Nhất Bác cũng không hề thông báo mà trực tiếp đâm thẳng vào tiểu huyệt một lần nữa.
Tư thế này khiến cặp mông no tròn của Tiêu Chiến hiện rõ trước mặt Vương Nhất Bác, cậu không chút nương tình mà bóp nắn đến đỏ tím từng mảnh, sau đó hung hăn đánh xuống mấy cái, âm thanh vang vọng khắp cả phòng.
"Tha cho anh đi... Nhất Bác...a~...ư" - Vương Nhất Bác đột ngột xông vào lần nữa, Tiêu Chiến dù vẫn còn chịu đựng sự kích thích của thuốc nhưng cơ thể vừa trải qua trận hoan ái đầu đời quá mức mãnh liệt nên chỉ có thể mệt mỏi xin tha.
"Tôi vẫn còn muốn... Ngoan, một chút nữa thôi...Hahhh "
Vương Nhất Bác đặt nụ hôn lên lưng anh, lúc môi di chuyển đến bả vai, lại dùng sức cắn một cái khiến Tiêu Chiến nhịn không nổi mà rên một tiếng.
Tiêu Chiến toàn thân điều mất khống chế, anh không còn chút sức lực nào để kháng cự, mà sâu trong tâm trí anh cũng không hề có ý chống cự. Chỉ cần Vương Nhất Bác nói muốn, dù cho có phải chết, Tiêu Chiến đều sẵn sàng đáp ứng.
Sau một hồi ra vào không ngừng nghỉ trong anh, Vương Nhất Bác lại rút thứ to lớn đó ra, xoay người anh lại rồi bế xốc anh ngồi dậy, để anh ngồi xuống, nuốt chửng toàn bộ vật to lớn. Tiêu Chiến hai tay ôm siết lấy Vương Nhất Bác, bên dưới không ngừng ra vào làm anh có chút thở không nổi, dựa cả đầu lồng ngực cậu, cảm nhận trái tim đang đập mạnh mẽ của Vương Nhất Bác. Điều đó làm anh hạnh phúc đến không thể thành lời, há miệng gặm nhấm yết hầu của cậu. Tiêu Chiến biết anh không thể quay đầu, anh đã quá si tâm đứa em trai này. Mặc kệ kết cục có ra sao, chỉ cần giây phút nằm trong lòng cậu, Tiêu Chiến nguyện ý vạn kiếp bất phục.
"Vương Nhất Bác... ưm...anh yêu em"
Hết chương 23
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét